Vợ "để dành" trinh tiết cho người tình đại gia


Thứ 2, 25/11/2013 | 23:43


Tôi đã bàng hoàng và đau đớn vô cùng khi biết rằng em lừa dối tôi, một sự dối lừa đến tráo trở. Em “để dành” trinh tiết” cho người tình đại gia của em.

Tô? đã bàng hoàng và đau đớn vô cùng kh? b?ết rằng em lừa dố? tô?, một sự dố? lừa đến tráo trở.  Em “để dành” tr?nh t?ết” cho t?nh-yeu-g?o?-t?nh/nguo?-t?nh-mot-dem-to?-yeu-em-mat-ro?-r9009.html">ngườ? tình đạ? g?a của em.

Yêu nhau từ kh? còn học đạ? học, rồ? ra trường, đ? làm được gần 3 năm chúng tô? mớ? qyết định tổ chức đám cướ?. Kh? tô? đưa em về ra mắt bố mẹ và cả g?a đình, mẹ tô? đã k?ên quyết phản đố? vì bảo trông tướng em nhàn nhã, ăn chơ?, sành đ?ệu, mặt mũ? sắc sảo như thế sẽ không thể là một ngườ? vợ, ngườ? mẹ đoan chính được.

Đúng vậy, em đẹp, sắc sảo và rất thích ăn d?ện. Nhưng lúc ấy, tô? cho rằng mẹ ác cảm vớ? em nên mớ? nó? thế nên đã bỏ qua mọ? sự ngăn cản của g?a đình để quyết định cướ? bằng được em. Tô? phả? thừa nhận rằng dù không s?nh ra trong g?a đình g?àu có, khá gì gì nhưng tính tình em chẳng g?ống một cô gá? bình thường khác.  Em thích dùng hàng h?ệu,  thích những bữa t?ệc thâu đêm. Lúc đầu, tô? cũng hơ? á? ngạ? vì cá? tính ấy của em, tuy nh?ên tô? lạ? nghĩ rằng sau này cướ? về rồ? em sẽ thay đổ?, em phả? làm vợ, làm mẹ, làm dâu thì tâm tính sẽ thay đổ? dần dần. Thậm chí tô? còn có một ý nghĩ đ?ên rồ rằng vớ? tình yêu của tô? chắc sẽ làm thay đổ? được con ngườ? em.

t?nh-da?-g?a.jpg" alt="Vợ để dành tr?nh t?ết cho ngườ? tình đạ? g?a" w?dth="500" />

Vợ tô? đ? vá tr?nh "để dành" cho ngườ? tình t?nh-da?-g?a-mot-buoc-len-t?en-a10185.html">đạ? g?a (Ảnh m?nh hoạ) 

Lương của một k?ến trúc sư của tô? không ít so vớ? mặt bằng thu nhập của xã hộ? lúc ấy nhưng thực sự cũng chỉ để đáp ứng những nhu cầu được cho rằng “chính đáng” của em.  Tô? không thể đếm được trong ha? cá? tủ quần áo của em có bao nh?êu ch?ếc vay, áo…bao nh?êu đô? g?ày, dép và những loạ? phụ k?ện , trang sức mà tô? không thể gọ? tên chúng là gì.Nhưng có lẽ tô? đã sa?. Từ ngày cướ? nhau đến g?ờ đã gần ha? năm nhưng số bữa cơm tô? được ăn ở nhà chỉ đếm được trên đầu ngón tay, tô? thậm chí đã quen vớ? v?ệc ăn cơm hàng. Những hôm được em nấu cơm cho ăn chẳng qua  là để em vò? vĩnh tô? mua cho cá? này, cá? nọ.

Công v?ệc của em thì nhàn rỗ?, mà đúng ra là em chỉ đ? làm để cho vu? chứ đồng lương của em k?ếm được không đủ để cho em mua đồ trang đ?ểm hàng tháng. Suốt ngày em chỉ lo v?ệc sơn sửa móng tay, móng chân, chăm chút da dẻ, quần quần áo áo.

Cướ? nhau mấy năm, bố mẹ tô? dù không được thoả? má? nhưng dù sao chúng tô? cũng đã cướ? nhau. Bố mẹ tô? mong sớm có cháu để bế bồng. Tô? cũng muốn em s?nh con, phần vì tô? muốn được làm cha, phần vì tô? hy vọng có con rồ? em sẽ dành thờ? g?an nh?ều cho v?ệc chăm con mà bớt đ? v?ệc ăn chơ?. Nhưng em thì chưa muốn. Em nh?ều lần g?ấu tô? uống thuốc tránh tha?, em nó? em chưa sẵn sàng cho v?ệc làm mẹ. Tô? thất vọng vì em.

Tô? k?ếm cớ đ? công tác thường xuyên vì tô? chán cảnh về nhà cũng chỉ ăn cơm hàng, nhà cửa bề bộn, tố? om kh? em còn đang bận hẹn hò buôn chuyện vớ? mấy ngườ? bạn ruột đ? mua sắm hay buôn chuyện ở đâu đó chưa về nhà.

Tô? tưởng rằng em sẽ nhớ tô? kh? vắng chồng bên cạnh và nhận ra sự cần th?ết của tô? trong ngô? nhà. Ban đầu thì đ?ều đó là sự thật vì v?ệc tô? thường xuyên vắng nhà thì v?ệc ch? t?êu của em cũng hạn hẹp hơn.  Em gọ? đ?ện cho tô?, mong tô? về. Tô? tưởng rằng em nhớ tô? thật lòng. Thế nhưng em chỉ mong tô? về để mang về cho em những món quà em thích mà thô?.

Tô? lạ? thất vọng!. Thế rồ? v?ệc tô? đ? công tác trở nên quen trong cuộc sống của em. Một tuần, ha? tuần em cũng không gọ? đ?ện hay nhắn t?n cho tô? mà chỉ có tô? là ngườ? gọ? cho em.

Cả chuyện chăn gố? của chúng tô? em cũng không hề mặn mà. Mỗ? lần tô? có ý định gần gũ? thì em lạ? k?ếm cớ này nọ hoặc cũng chỉ cố làm qua loa cho xong chuyện.

Tô? bắt đầu cảm thấy ngờ và cảm thấy có đ?ều gì đó bất ổn. Vắng tô? nhưng em vẫn có rất nh?ều t?ền để mua sắm. Bạn bè tô? nó? thường xuyên thấy cô ấy xuất h?ện ở những trung tâm thương mạ? lớn vớ?…một ngườ? đàn ông. Ban đầu tô? đã không t?n vì tô? nghĩ rằng em dù có ăn chơ? thế nào thì cũng không thể phản bộ? tô? được.

Thế rồ? tô? bí mật theo dõ? em và kh? tận mắt chứng k?ến cảnh ngườ? đàn ông gần bằng tuổ? bố tô? đang ôm ấp vợ mình thì tô? mớ? t?n đó là sự thật. Em đã quỳ xuống cầu x?n tô? tha thứ, em khóc lóc van x?n tô? hãy co? đó như là một sa? lầm của cô ấy trong phút th?ếu suy nghĩ.

Tô? ngạc nh?ên là tô? vẫn còn đủ bình tĩnh để nghe em nó?. Ngườ? đàn ông ấy là một đạ? g?a trong g?ớ? bất động sản. Ông ta sẵn sàng bỏ ra cả đống t?ền để mua t?nh-yeu-g?o?-t?nh/nhung-ch?ec-khoa-tr?nh-t?et-ky-quac-a9420.html">tr?nh t?ết của nh?ều cô gá?, trong đó có vợ tô?. Em lừa ông ta vớ? cá? màng tr?nh g?ả để mo? t?ền nướng vào sở thích hàng h?ệu và t?ệc tùng của em. Thế ra em lừa dố? tô? để đ? lừa dố? một ngườ? đàn ông khác.

Tô? đã v?ết đơn ly dị. Nhưng tô? không b?ết có nên tha thứ cho em một lần hay không?

Dunght...@gma?l.com

Link nguồn: https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/vo-de-danh-trinh-tiet-cho-nguoi-tinh-dai-gia-a10475.html