+Aa-
    Zalo

    Thư gửi Người

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Tác phẩm dự thi Cuộc thi viết về Đại tướng Võ Nguyên Giáp MS040: "Thư gửi Người" của tác giả Võ Thụy Tường Vi (Bình Thạnh, TP.Hồ Chí Minh)

    Thành phố Hồ Chí M?nh, ngày 18 tháng 10 năm 2013

    Kính gử? Đạ? Tướng Võ Nguyên G?áp,

    Con không b?ết là Ngườ? có đọc được những dòng này không? Con b?ết là bây g?ờ Ngườ? đang ở một nơ? hạnh phúc lắm rồ?. Nhưng con chỉ muốn nó? cho Ngườ? b?ết, con thương và b?ết ơn Ngườ? nh?ều như thế nào. Con ở m?ền Nam xa xô?, không có đủ t?ền mua một vé tàu lửa ra Hà Nộ? v?ếng ngườ?, chỉ có thể ngồ? nhà trước máy tính mà t?ếc thương.

    Đạ? Tướng ơ?, ở nhà con, con là một đứa rất “lì đòn”. Dù có bị đánh đến đỏ cả mông, con cũng chẳng khóc. Nếu bị đ?ểm kém, bị la hay bị xỉ vả, con chỉ buồn chừng 15 phút rồ? quên ngay đ? và t?ếp tục sống t?ếp. Con nghĩ rằng: “Chà V? à, mày cũng cha? sạn rồ? đó. G?ờ có kh? trờ? sập cũng không khóc nổ?”. X?n Ngườ? đừng nghĩ là con vô tâm. Chỉ là cuộc sống đã dạy con rằng: “nước mắt chẳng g?ả? quyết được gì, phả? gắng lên mà tồn tạ?.” Nhưng Ngườ? b?ết không, cứ mỗ? lần nhìn thấy những hình ảnh ngườ? dân đợ? suốt mấy t?ếng đồng hồ để vào v?ếng Ngườ?, con lạ? không k?ềm được nước mắt.

    Con s?nh ra trong thờ? bình, b?ết đến ch?ến tranh và đau thương chỉ thông qua sách vở. Ngày này đến g?ờ Lịch sử là gạo bà? ê a mà không nắm được cá? “hồn” của nó. Chỉ đến kh? Ngườ? đ? rồ?, con mớ? cảm nhận được nỗ? đau xót xa của cả dân tộc. Con đọc được trên báo rằng, Ngườ? nó?: “Nếu không có ch?ến tranh, tô? đã làm thầy g?áo”. Phả? chăng chính lòng yêu nước đã thay đổ? lý tưởng của ngườ?? Và rằng, nếu là con, l?ệu con có từ bỏ để chạy vào bom đạn, máu me? Hay con sẽ sợ hã? trốn sau những bức tường “hòa bình” tạm bợ và “tớ? đâu hay tớ? đó”? Trước Ngườ?, con thấy mình thật nhỏ bé.

                Thưa Đạ? Tướng, con còn nhỏ, còn trẻ, suy nghĩ còn hờ? hợt chưa chín chắn. Nhưng con nghĩ rằng, ngày còn sống, Ngườ? có sao sống vậy, không cố ý trở thành vĩ nhân hay để mọ? ngườ? tôn thờ. Ngườ? sống g?ản dị, ăn cơm đạm bạc, chẳng đò? hỏ? gì cho bản thân mình, chỉ có dân là Ngườ? nhớ, Ngườ? thương. Bao nh?êu tờ báo v?ết về Ngườ?, khen ngợ? ngườ?, còn con, g?ờ phút này, mỗ? lần nhìn những bức ảnh Ngườ? chụp, chỉ thấy hình ảnh dịu dàng, nụ cườ? như bỏ hết mọ? sân s? trong cuộc đờ?, thật thanh thản, không hề có cảm g?ác xa xô? vĩ đạ?. Cả đờ? con ngườ? ta vất vả tranh đấu g?ành g?ật ngược xuô?, đến về g?à, chỉ mong được như Ngườ?. Thế là vu?. Là ổn! Đúng không ạ?

                Ngườ? b?ết không, cách đây 2 tuần thô?, con còn phát ngán vớ? cuộc sống ở Sà? Gòn. Con chạy xe ngoà? đường bị mấy anh công an “hỏ? thăm” dù con chẳng sa? phạm gì. Con đ? xe buýt thì bị rạch balo, chẳng a? thèm g?úp đỡ. Con đọc thấy trên mạng, con g?ết cha, vợ hạ? chồng, ngườ? dân thì ngạ? ph?ền phức nên cứ thế mà lờ tịt. Lúc đó, con thấy xã hộ? sao mà nản! Nên ngườ? có thể đoán được con bất ngờ như thế nào kh? nhìn thấy dòng ngườ? dà? dằng dặc xếp hàng suốt chục con đường để t?ễn đưa Ngườ?. Con thấy họ “đồng lòng”, g?ản dị, chân thành. Nước mắt họ rơ? mà t?m con thắt lạ?. Phả? chăng đây là món quà cuố? cùng mà Ngườ? tặng cho chúng con? Rằng dân mình vẫn luôn đồng lòng và đầy yêu thương như vậy?

    ­            Và rồ? con chợt nhận ra, con không chỉ khóc vì Ngườ?. Con khóc cho cả một quá khứ hào hùng của dân tộc đã đ? theo một vĩ nhân về cõ? trờ?. Con khóc cho đất nước mình mất đ? một vị lãnh tụ vĩ đạ?. Con khóc cho lớp trẻ về sau không có cơ hộ? chứng k?ến cá? “ph? thường” đ? chung vớ? “g?ản dị” nữa. Con khóc cho chính mình – một ngườ? trẻ đang loay hoay g?ữa lý tưởng và ước mơ – chưa một lần có cơ hộ? được gặp gỡ Ngườ?. Con khóc cho ha? t?ếng “đồng bào” không còn vang vọng nữa….

    Và rồ?, con tự hỏ?, những con ngườ? xếp hàng suốt 10 t?ếng đồng hồ đợ? v?ếng Ngườ? ấy, có g?ống như con, bất ngờ vì mình còn khả năng khóc cho một ngườ? xa lạ, hạnh phúc vì trá? t?m mình bớt đ? những vết sẹo, và nước mắt cứ thế tuôn trào…..

    Ngườ? con Phương Nam,

    P/S: “Chào đồng bào, tô? đ?!” – A? đó làm cá? cover này trên facebook. T?m con cứ thắt lạ? theo nụ cườ? đôn hậu của Ngườ?.

    Tác g?ả: Võ Thụy Tường V?

    P.12, Q. Bình Thạnh, TP.HCM

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/thu-gui-nguoi-a6199.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan
    Vị tướng của lòng dân

    Vị tướng của lòng dân

    Tác phẩm dự thi viết về đại Tướng Võ Nguyên Giáp MS036: "Vị tướng của lòng dân" của tác giả Đỗ Thanh Long (Phước An, Krông Păc, Đăk Lăk).