Đốt nhà vì mẹ quá nghèo, không có tiền cho mua xe máy đi chơi Tết


Chủ nhật, 12/01/2014 | 13:03


Võ Phi Hậu (20 tuổi, xã Cát Tài, huyện Phù Cát, tỉnh Bình Định) lạnh lùng đốt nhà chỉ vì xin tiền mẹ mua xe máy đi chơi tết nhưng vì quá nghèo khổ người mẹ không có tiền cho.

Võ Ph? Hậu (20 tuổ?, xã Cát Tà?, huyện Phù Cát, tỉnh Bình Định) lạnh lùng đốt nhà chỉ vì x?n t?ền mẹ mua xe máy đ? chơ? tết nhưng vì quá nghèo khổ ngườ? mẹ không có t?ền cho.

Cơn hỏa hoạn kh?ến ngô? nhà cùng tà? sản của g?a đình bấy lâu nay chắt ch?u dành dụm bị th?êu sạch. Tên nghịch tử sau kh? gây tộ? lỗ? đã bỏ trốn để lạ? mẹ g?à và chị gá? sống trong cảnh màn trờ? ch?ếu đất không một chút xót thương.

Tường loang lổ vì hỏa hoạn. Ảnh T.G.

Nghịch tử trả ơn mẹ bằng ngọn lửa trong đêm

Theo đó, vào khoảng 0 g?ờ ngày 26/12, bà Nguyễn Thị Hồng Trang (42 tuổ?, thôn Thá? Bình, xã Cát Tà?, huyện Phù Cát) phát h?ện trong nhà nhà bà Đ?nh Thị Thẩm (55 tuổ?) có ngọn lửa bốc cháy dữ dộ?. Lúc này Võ Ph? Hậu, con tra? của bà Thẩm cứ đứng trước sân nhà m?ệng l?ên tục la hét: "Cháy đ?, cháy đ?!" rồ? sau đó bỏ chạy mất hút. Chứng k?ến hỏa hoạn đang th?êu rụ? căn nhà, bà Trang la gọ? những ngườ? hàng xóm cùng đến chữa cháy. Nhưng chỉ trong vòng và? phút, ngọn lửa từ các vật dụng cháy leo lên cao kh?ến căn nhà sụp đổ. Chứng k?ến căn nhà chìm trong b?ển lửa, bà Thẩm lúc này đã ngất xỉu vì toàn bộ tà? sản, vốn l?ếng tích góp mấy chục năm nay bỗng chốc t?êu tan. Ngườ? dân trong thôn kẻ múc nước tạt, ngườ? phun vò? tướ? để chữa đám cháy. Đám ngườ? cật lực đến nửa g?ờ đồng hồ mớ? có thể dập tắt được ngọn lửa. Tuy nh?ên ngô? nhà cùng toàn bộ tà? sản bên trong bị phá hủy hoàn toàn.

Nhớ lạ? cảnh tượng hã? hùng đó, bà Thẩm đau đớn kể: "Kh? tô? về đến ngõ thấy ngọn lửa leo đến tận nóc nhà thì l?ền ngất đ?. Lát sau tỉnh dậy thì má? nhà đã đổ sập trước mắt. Sau nh?ều lần ngất đ? tỉnh lạ? kêu gào khóc lóc như thế ngọn lửa mớ? được dập tắt. Dù được bà con hàng xóm thương tình mà chữa lửa nhưng ngô? nhà vẫn bị cháy sạch sành sanh. Ngay cả bàn thờ chồng tô? cũng chỉ còn lạ? một đống tro than!". Sau kh? đám cháy đã nuốt trọn ngô? nhà, những ngườ? hàng xóm cùng vớ? bà Thẩm mớ? nghĩ đến nguyên nhân hỏa hoạn. Kẻ phóng hỏa không a? khác mà chính là Võ Ph? Hậu, con tra? bà Thẩm. Chính Hậu là ngườ? đã gọ? đ?ện thông báo cho mẹ rằng mình đã đốt nhà và bảo bà về nhà chữa cháy. Trong cơn hỏa hoạn, kh? mọ? ngườ? hô hoán nhau đến chữa cháy thì Hậu lạ? nhìn đám cháy và tỏ ra phấn khích. Sau kh? phóng hỏa, Hậu đã bỏ trốn. Cơ quan Cảnh sát đ?ều tra Công an huyện Phù Cát đang t?ến hành truy tìm Hậu để đ?ều tra xử lý về hành v? hủy hoạ? tà? sản.

Đốt nhà vì không x?n được t?ền mua xe máy

Chúng tô? đến nhà bà Thẩm g?ữa lúc bà và mọ? ngườ? đang thu dọn lạ? những gì còn lạ? sau cơn hỏa hoạn. Ngồ? trên ch?ếc g?ường hàng xóm cho mượn để ngủ qua đêm, bà Thẩm nước mắt ngắn nước mắt dà? kể về đứa con tra? hư của mình đầy xót xa. Hậu là con tra? út trong một g?a đình có 4 anh chị em. Dù nhà nông còn nh?ều khó khăn nhưng Hậu là đứa trẻ luôn được bố mẹ yêu ch?ều. Trong kh? các anh chị phả? vừa đ? học vừa phụ g?úp g?a đình thì Hậu chỉ mỗ? v?ệc đến trường và đ? chơ?. Dù g?a đình luôn yêu thương, kì vọng nhưng Hậu lạ? sớm hư hỏng ngay từ những năm học cấp 2. Vì thó? lườ? b?ếng học hành, ham chơ? bờ? mà Hậu năm lần bảy lượt đò? nghỉ học. Phả? khổ sở lắm g?a đình mớ? có thể khuyên Hậu học lên cấp 3. Tuy nh?ên kh? đang học lớp 10, Hậu một mực bỏ học g?ữa chừng để la cà cùng đám bạn hư hỏng ngoà? đường mặc cho cha mẹ và các anh chị hết mực khuyên can.

Lông bông ngoà? đường mã? cũng chán, Hậu về nhà và được g?a đình cho đ? học tạ? Trường Cao Đẳng nghề Quy Nhơn. Tạ? đây Hậu vừa học nghề vừa học bổ túc văn hóa. Tưởng rằng Hậu sẽ b?ết thương g?a đình mà cố gắng học tập nhưng không ngờ cậu ta lạ? bỏ dở ngay tạ? kì th? cuố? cùng để t?ếp tục lao vào những cuộc chơ? vô bổ. Sau kh? bỏ học, lạ? không có v?ệc làm, Hậu kang thang làm thuê làm mướn để tự nuô? thân kh? g?a đình từ chố? chu cấp. Thờ? g?a gần đây Hậu làm phụ xe khách đường dà? và thỉnh thoảng lạ? về quê la cà cùng đám bạn du côn du đãng để t?êu t?ền mà không quan tâm tớ? g?a đình nữa. Bà Thẩm cho b?ết, Hậu về nhà từ ngày 23/12, thì đến ch?ều ngày 25/12, Hậu được một số ngườ? bạn rủ đ? nhậu. Nghĩ rằng con lâu ngày về quê đ? chơ? cùng bạn nên bà Thẩm không cấm cản. Nhậu đến tận khuya Hậu say bước chân cao chân thấp về nhà. Gặp mẹ, Hậu x?n t?ền mẹ để mua xe máy mớ? đ? chơ? tết vì nhà không còn ch?ếc xe máy nào. Bà Thẩm lựa lờ? g?ả? thích rằng g?a đình đang trong cảnh nợ nần chồng chất nên chưa có t?ền. Nghe mẹ nó? thế, Hậu nổ? nóng quát tháo ầm ĩ, chử? bớ? cả nhà.

Ha? mẹ con bà Thẩm dướ? căn nhà bị cháy tan hoang. Ảnh T.G.

Vì uống rượu quá nh?ều nên Hậu nôn mửa đầy nhà. Bà Thẩm thấy con đã say nên khuyên Hậu đ? ngủ, không nên làm ảnh hưởng đến làng xóm. Thấy mẹ đã không cho t?ền mà lạ? khuyên mình đ? ngủ, Hậu cho rằng mẹ hắt hủ? mình nổ? nóng chử? bớ? bất cần. Sau một hồ? khuyên g?ả? Hậu mớ? chịu lên g?ường nằm nghỉ. Lúc này bà Thẩm buồn bã tâm sự vớ? con gá? là Võ Thị Thanh Hồng (23 tuổ?, chị gá? của Hậu). Hậu cho rằng mẹ và chị đang kh?nh b?ệt mình nên bật dậy la lố?. Men rượu xu? kh?ến, Hậu chạy xuống nhà bếp lấy con lấy dao dọa chém mẹ và chị gá?. Đêm khuya không muốn làm k?nh động đến xóm làng, bà Thẩm cùng con gá? về nhà mẹ ruột cách đó khoảng 200 mét để "lánh nạn". Kh? về đến nhà mẹ được 5 phút thì bà Thẩm nhận được đ?ện thoạ? của Hậu báo t?n rằng mình đã đốt nhà. Bà Thẩm cứ tưởng Hậu hậm hực v?ệc x?n t?ền không được mà k?ếm cớ dọa dẫm. Không ngờ kh? ngườ? mẹ trở về thì căn nhà đã bị đám lửa nuốt chửng.

Nhìn căn nhà cháy trơ trọ?, bà Thẩm x?n lỗ? vì sơ sót bất đắc dĩ kh? không có nổ? một chén nước để mờ? khách. Trong những g?ọt nước mắt t?ếc căn nhà bị cháy ngườ? mẹ này lạ? uất g?ận đứa con tra? "trờ? đánh". Bà cho b?ết ha? vợ chồng mình phả? chắt ch?u dành dụm hơn 10 năm trờ? mớ? xây được căn nhà nhỏ này. Các vật dụng trong nhà đều là đồ gỗ dù không quý g?á nhưng đều là mồ hô? công sức ha? vợ chồng bao năm lao động. Ngô? nhà bao năm qua là nơ? bà vun đắp tình cảm g?a đình, chăm sóc chồng con, cũng là nơ? Hậu đã lớn lên từ tấm bé.

Trong kh? đó, g?ữa năm 2012, chồng bà Thẩm được phát h?ện bị ung thư gan g?a? đoạn cuố?. Dù b?ết căn bệnh chết ngườ? này không từ một a? nhưng bà Thẩm vẫn nuô? h? vọng được chữa trị cho chồng. Nhà nghèo, ch? phí đ?ều trị đắt đỏ, bà Thẩm phả? vay mượn t?ền khắp nơ? để tú? xách cơm đùm đưa chồng đ? chữa bệnh. Gần một trờ? ha? vợ chồng ngược xuô? vớ? đủ thuốc đủ thầy nhưng bệnh tình của chồng bà vẫn không hề thuyên g?ảm. Số phận ngh?ệt ngã, cuố? tháng 4 vừa qua chồng bà Thẩm trút hơ? thở cuố? cùng sau chuỗ? ngày chống chọ? vớ? bạo bệnh. Chồng mất, bà Thẩm gánh trên lưng số nợ gần 90 tr?ệu đồng chưa b?ết đến bao g?ờ trả được.

Họa vô đơn chí, chồng mất vì ung thư chưa được bao lâu thì đến lượt bà Thẩm cũng được các bác sỹ chẩn đoán mình bị ung thư tú? mật. Bà dần mất sức lao động và không còn khả năng để làm lụng trả nợ nữa. Nhà có 5 sào ruộng nhưng đều cho thuê vì không đủ sức để làm. Căn bệnh kh?ến bà ngày ngày quằn quạ? trong những cơn đau tr?ền m?ên. Ngồ? trò chuyện chốc chốc bà lạ? nhăn mặt vì đau đớn. Trong bốn ngườ? con của bà Thẩm thì chỉ có 2 ngườ? con lớn là đã có v?ệc làm g?a đình ổn định. Ngườ? con gá? thứ 3 là Võ Thị Thanh Hồng vừa tốt ngh?ệp đạ? học nhưng vẫn chưa tìm được v?ệc làm, ngày ngày đ? làm mướn và chăm sóc mẹ g?à.

Đám cháy kh?ến tất cả mọ? vật dụng trong nhà cháy sạch sành sanh. Mẹ con bà Thẩm vì vậy mà nh?ều ngày qua chịu rét vì chỉ còn duy nhất bộ quần áo trên ngườ?. Trong cá? g?ó lạnh ch?ều về cuố? đông, ha? mẹ con bà Thẩm lạ? co ro ngồ? trên hè nhìn đám tro tàn mà lòng tê tá?. Nhưng có lẽ đ?ều kh?ến bà Thẩm đau đớn nhất đó là ch?ếc bàn thờ của chồng mình cũng trở thành tro bụ?. Để an ủ? l?nh hồn cha, Hồng đ? rửa tấm d? ảnh mớ? của cha đặt tạm lên ch?ếc bàn ăn để hương khó?. Vớ? hoàn cảnh như bây g?ờ, chị Hồng chẳng b?ết bao g?ờ mớ? có thể cho cha được một ch?ếc bàn thờ tử tế. 

Trong nỗ? đau căn nhà cùng toàn bộ tà? sản dành dụm bấy lâu nay thành tro bụ?, bà Thẩm tâm sự: "Hậu x?n t?ền mua xe đã mấy tháng nay nhưng nhà đang nợ nần túng quẫn nên tô? không lấy đâu ra t?ền. Nó (ý nó? Hậu - PV) nghĩ tô? ghét bỏ nó nên nhậu say rồ? về nhà k?ếm chuyện gây sự, đập phá đồ đạc. Nhưng không ngờ đến cá? chỗ che nắng che mưa mà nó cũng đốt. Sắp hết năm rồ? nhưng mẹ con tô? cũng chẳng còn lòng dạ nào mà nghĩ đến chuyện tết nhất nữa!" nó? đến đây ngườ? mẹ bật khóc, t?ếng khóc a? oán xé lòng ngườ?.

Theo G?ad?nhNet

Link nguồn: https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/dot-nha-vi-me-qua-ngheo-khong-co-tien-cho-mua-xe-may-di-choi-tet-a17812.html