+Aa-
    Zalo

    Chuyện “một túp lều tranh hai trái tim vàng" của đôi vợ chồng Việt - Campuchia

    • DSPL

    (ĐS&PL) - (ĐSPL) – Quen nhau qua những mùa cấy lúa, cô gái người Campuchia và anh chàng người Việt Nam đã phải lòng nhau mặc cho những biến cố cuộc đời…

    (ĐSPL) – Quen nhau qua những mùa cấy lúa, cô gái người Campuchia và anh chàng người Việt Nam đã phải lòng nhau mặc cho những biến cố cuộc đời…

    Lên duyên từ những mùa cấy

    Đó là câu chuyện tình ở cấp Mây Rắc, xã Bình Thạnh (Mộc Hóa, Long An) trong căn nhà lá của vợ chồng anh Võ Văn Hận (32 tuổi) và và chị Râm – Sa - Run (29 tuổi), tên thường gọi là Nguyễn Thị Út, người Campuchia).

    Chị Út là con thứ 6 trong một gia đình có 10 anh chị em. Nhà chị cách biên giới tỉnh Long An của Việt Nam không xa.

    Vì cuộc sống khó khăn, ngay từ nhỏ chị đã phải bươn trải làm đủ mọi công việc để giúp đỡ bố mẹ trang trải cuộc sống. Năm 14 tuổi chị theo chân một đoàn người sang Việt Nam làm công việc cấy thuê theo mùa vụ với tiền công chỉ khoảng 20 nghìn đồng/ngày.

    Còn anh Hận cũng có hoàn cảnh khá bi đát, cha anh bỏ đi từ khi anh vẫn còn nằm trong bụng mẹ. Mẹ anh vì hận người chồng bội bạc nên đặt tên cho anh là Hận.

    Ngôi nhà lá tạm bợ của gia đình anh Hận.

    Hoàn cảnh gia đình cũng không khá giả gì nhưng do nhà neo người, mỗi mùa gặt để kịp mùa vụ, gia đình anh Hận vẫn phải thuê người cấy gặt. Và nhà anh thường thuê những người Campuchia sang cấy giùm.

    Vụ mùa năm 2000 có cả chị Út. Đó cũng là vụ mùa đầu tiên chị sang Việt Nam cấy thuê. Năm đó, anh Hận 18 tuổi nhưng do mải làm ăn nên cũng chưa có lấy một mảnh tình vắt vai. Còn chị Út – cô gái 14 tuổi nhỏ tuổi nhất nhóm nhưng mang dáng vẻ của một thiếu nữ duyên dáng và tay cấy nhanh thoăn thoắt.

    Vừa đưa mạ vừa trò chuyện với chị Út, anh Hận cảm thấy vụ mùa năm ấy sao hết nhanh như vậy.

    Mùa cấy đi qua để lại trong anh một nỗi niềm khó tả, anh chỉ mong nhanh chóng đến mùa lúa tiếp theo để lại được gặp người con gái  khiến anh lần đầu tiên trong đời thấy rung động. Rồi mùa cấy thứ hai, thứ ba cứ thế trôi qua, tình cảm của hai người càng thêm thắm thiết.

    Tình cảm là thế, phải đến năm thứ 4 anh Hận mới dám đánh liều ngỏ. Lời tỏ tình của anh Hận cũng nguyên vẻ chân chất của một người nông dân: “Em có muốn làm bà chủ ruộng lúa nhà anh không?”. Chị Út cũng chỉ chờ một câu ngỏ lời từ anh Hận nên liền gật đầu cái rụp.

    “Một túp lều tranh, hai trái tim vàng”

    Đợi qua mùa cấy năm 2004, khi công việc đồng áng đã xong xuôi, anh Hận liền bảo mẹ sắm sửa lễ vật mang sang Campuchia hỏi cưới chị Út.

    Về Việt Nam làm dâu, do cái tên Râm–Sa- Run của chị khó gọi nên mẹ anh Hận đặt tên cho chị là Nguyễn Thị Út, bởi đơn giản anh Hận cũng là con út.

    Hai vợ chồng sống chung trong căn nhà lá với mẹ anh Hận. Một năm sau, vợ chồng anh đã cho ra đời một cậu con trai kháu khỉnh đặt tên là Võ Minh Trí nhưng không may, bé mắc căn bệnh nhiễm trùng đường tiểu.

    Hai năm sau đó, cô con gái tên Võ Thị Mộng Trâm của anh chị chào đời. Cậu con trai bệnh tình cũng thuyên giảm, hai vợ chồng anh Hận đã có chút yên tâm.

    Cuộc sống vất vả nhưng vẫn hạnh phúc của vợ chồng anh Hận.

    Tuy nhiên tai họa vẫn chưa ngừng ập xuống. Vào một đêm giữa năm 2010, trận hỏa hoạn xảy ra đã thiêu rụi toàn bộ căn nhà của gia đình anh Hận. Vụ cháy khiến chị Út và bé Trí bị bỏng nặng, còn bé Trâm bị bỏng ít hơn nhưng cũng bị gãy chân vì khi giải cứu bé gái này người ta chỉ kịp bế bé rồi quẳng ra xa ngôi nhà đang cháy.

    Với việc bị bỏng 30\% cơ thể chị Út được đưa thẳng tới bệnh viện Chợ Rẫy (TP. HCM) để cứu chữa. Còn bé Trí bị bỏng tới 70\% cơ thể và được điều trị ở Bệnh viện Nhi Đồng 1 (TP HCM). Con gái anh Hận phải bó xương ở bệnh viện địa phương. Khi xảy ra hỏa hoạn, anh Hận đang đi làm thuê ở TP. HCM nên may mắn không bị bỏng, nhưng vợ con anh mỗi người nằm điều trị ở một bệnh viện khiến anh phải chạy đi chạy lại vô cùng vất vả.

    Tiền không có, anh phải chạy về quê bán vội toàn bộ số ruộng đất của gia đình để lấy tiền lo viện phí cho vợ con. Sau khi điều trị hơn 1 tháng, chị Út được xuất viện, còn bé Trí do vết bỏng có nặng nên thời gian điều trị kéo dài tới hơn 1 năm. Khi cả gia đình anh trở về thì chỉ còn hai bàn tay trắng, đất đai không còn, nhà cửa cháy hết nên cũng chẳng còn chỗ dung thân.

    Được bà con hàng xóm thương tình, mỗi người cho vài cây lá, anh Hận cất được căn nhà lá tạm trên phần đất được chính quyền địa phương cho mượn để cho vợ trú ngụ. Không còn ruộng đất nên anh Hận hàng ngày phải đi làm thuê kiếm sống. Tuy nhiên ở vùng đất giáp biên giới này chẳng có công việc làm thuê nào có việc đều đặn cho anh mà anh phải đi làm theo công nhật, ngày có việc ngày không. Khi thì anh đi phun thuốc sâu thuê, khi thì đi cuốc đât mướn, tiền công mỗi ngày cũng chỉ được từ 80 tới 100 nghìn đồng.

    Hậu quả của vụ hỏa hoạn không chỉ khiến vợ con anh Hận phải mang những vết sẹo chằng chịt trên cơ thể mà nó còn kéo theo nhiều di chứng khác. Chị Út từ đó bị mắc bệnh giảm tiểu cầu, hễ cứ đi ra nắng là bị ngất và chị cũng chẳng làm được việc gì nặng nhọc.

    Mỗi tháng anh Hận vẫn phải đưa vợ lên TP.HCM khám và điều trị. Bác sĩ bảo anh phải nộp tiền để nhập viện cho vợ nhưng không có tiền nên anh đành chỉ dám mua vài thứ thuốc rẻ tiền rồi bắt xe đò đưa vợ về.

    Còn bé Trí cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng sau vụ hỏa hoạn, bé bị liệt dây thần kinh bàng quang nên không thể tự chủ trong việc tiểu tiện. Nhiều khi đang chơi thấy đũng quần ướt ướt Trí mới biết mình vừa đi tiểu.

    Cuộc sống của gia đình này khó khăn là vậy nhưng vợ chồng anh Hận vẫn luôn lạc quan và biết động viên nhau cố gắng vượt qua. Anh Hận vẫn cố gắng làm mọi thứ để ít nhất con anh cũng được tới trường, bởi hai vợ chồng anh vốn đã mù chữ và thấu hiểu nỗi khổ sở của việc đó nên anh không muốn con mình cũng không biết chữ. Tình yêu của hai vợ chồng nghèo này khiến nhiều bà con trong vùng ai cũng phải ngưỡng mộ, ngợi khen.

    KIỀU LINH

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/chuyen-mot-tup-leu-tranh-hai-trai-tim-vang-cua-doi-vo-chong-viet---campuchia-a117974.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.