Cưới chồng xong, tôi phát hiện mình dính bầu với tình cũ


Thứ 3, 16/05/2017 | 09:56


Cưới xong, tôi chết lặng khi phát hiện mình đã dính bầu với tình cũ. Đau đớn tột cùng, tôi quyết định xách ba lô bỏ đi nhưng chính hành động của chồng đã khiến chết lặng.

Cưới xong, tôi chết lặng khi phát hiện mình đã dính bầu với tình cũ. Đau đớn tột cùng, tôi quyết định xách ba lô bỏ đi nhưng chính hành động của chồng đã khiến chết lặng.

Tôi có một chuyện tình 6 năm với Đức. Vì anh trong suốt 6 năm tôi đã hy sinh và bên Đức với hy vọng mơ về một mái nhà và những đứa con chung. Thậm chí, vì yêu anh tôi cũng quyết trao đời con gái cho anh. Thế nhưng cuộc đời thật không ngờ, sau những lừa gạt và dối trá hứa hẹn về một mái nhà chung, Đức đã phản bội tôi và cưới một cô gái khác. Tôi đau đơn tột cùng, mỗi ngày như cái xác không hồn vật vờ trong phòng.

Những ngày tôi suy sụp, Trung đã bên cạnh động viên và chăm sóc. Thật ra, với tôi Trung không phải là người xa lạ, anh là một người bạn, người anh bên tôi mỗi khi tôi khó khăn.

Tôi biết Trung yêu đơn phương mình đã 3 năm nay nhưng lòng tôi vẫn chỉ có mỗi Đức. Tôi luôn xem Trung như người anh của mình, sẵn sàng chia sẻ mọi chuyện kể cả chuyện Đức phản bội tôi để cưới người con gái khác.

Những ngày tôi nhận cú sốc từ Đức, Trung luôn bên cạnh an ủi động viên tôi. Tôi thường bảo tại sao anh lại tốt với tôi như thế, mỗi lúc vậy anh chỉ mỉm cười ấm áp nhìn tôi.

Nhìn anh, nhiều lúc tôi tự hỏi bản thân tại sao không rung động trước người con trai tốt như vậy mà lại đi yêu phải gã bội bạc lừa đảo như Đức.

Chuyện Đức phản bội tôi bố mẹ vẫn chưa biết do vậy thời gian này bố mẹ tôi liên tục giục chúng tôi cưới nhau. Phần vì gia đình bảo tôi yêu quá lâu rồi, phần vì ông nội tôi ốm nặng sợ không qua khỏi và ông rất muốn tôi yên bề gia thất trước lúc ông nắm mắt.

Ảnh minh họa

Ngày nghe điện thoại của mẹ, tôi khóc tràn nước mắt, tự nghĩ làm sao có thể cưới vào lúc này khi Đức đã phản bội tôi. Tôi lặng lẽ như một chiếc bóng, hốc hác đến mất sức. Những hôm ấy, Trung luôn cạnh bên động viên tôi. Tôi cũng chỉ biết tâm sự cùng anh về tất cả, bao gồm cả chuyện mẹ tôi vừa nhắc cưới xin.

Một hôm, Trung bất ngờ đề nghị tôi và anh cưới nhau. Tôi chết lặng trước câu nói của anh nhưng anh một mực khẳng định, dù biết tôi không yêu anh nhưng anh nhất định sẽ chờ và chăm sóc cho tôi.

Tôi ứa nước mắt nhìn anh, Trung mãi vẫn là người bên cạnh tôi sau tất cả. Tôi nhất quyết không đồng ý vì không muốn tổn thương anh thế nhưng mỗi ngày anh đều thuyết phục, cộng thêm bệnh tình của nội ngày một nặng nên cuối cùng tôi tặc lưỡi đồng ý cưới anh.

Ngày cưới, ai nấy từ họ hàng lẫn hàng xóm cũng ngỡ ngàng trước sự xuất hiện của Trung, ai cũng nghĩ chú rể là Đức. Tôi vẫn cười nhẹ cho mọi người biết, Trung mới là bạn trai và chồng của tôi hiện giờ.

Mọi thức diễn ra suôn sẻ, tôi và Trung trở thành vợ chồng, dù lòng tôi cảm thấy mình ích kỹ và tổn thương anh rất nhiều. Nhưng tôi vẫn muốn mình sẽ toàn tâm toàn ý với anh. Thế nhưng có vẻ ông trời luôn thách thức tôi. Cưới chồng được hôm thì vợ chồng tôi bận bụi chuyện nội ốm nên tân hôm cũng chưa có, thế nhưng tôi bất ngờ phát hiện mình chậm kinh đến 2 tháng.

Tôi bất chợt sợ hãi vì mình và Trung vẫn chưa có đêm tân hôn. Hôm sau tôi lặng lẽ mua que thử thai và chết lặng khi thấy hai vạch sáng trên que. Tôi khóc và ngã gục xuống sàn nhà, vậy là tôi lại một lần nữa khiến Trung tổn thương. Cái thai trong bụng là của Đức, gã trai bội bạc kia.

Đêm ấy, thấy Trung ôm tôi chặt vào lòng, không ngừng nhắc tôi giữ sức khỏe, lòng tôi thắt lại.

Suy nhiều đêm suy nghĩ, tôi quyết định sẽ rời xa anh. Trung biết và đã ngăn cản tôi. Tôi khóc trong lặng lẽ, xin lỗi và cho anh biết mình đã mang cốt nhục của Đức. Nghe xong, Trung chết lặng hồi lâu.

Nhìn anh tôi thấy mình thật kinh tởm, tôi có lỗi với anh và càng không xứng để làm vợ và sống bên anh. Tôi quyết định kéo va ly đi nhưng đúng lúc ấy, Trung cầm tay tôi lại, anh ôm tôi vào lòng nhẹ nhàng bảo hãy sinh đứa bé ra, anh sẽ yêu thương nó như chính cách mà anh yêu tôi. Anh nhất định sẽ không bỏ rơi tôi.

Tôi như chết lặng không tin vào tai mình và òa lên khóc nức nở. Tôi biết mình may mắn khi gặp anh và càng may mắn khi cưới được anh làm chồng. Có lẽ sau những đau khổ mà Đức mang đến, Trung là người tôi nợ kiếp này và nhất định phải trả.

Link nguồn: https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/cuoi-chong-xong-toi-phat-hien-minh-dinh-bau-voi-tinh-cu-a190394.html