+Aa-
    Zalo

    Khốn khổ vì mỗi khi “giao ban” là phải... nín thở

    ĐS&PL (ĐSPL) – Lần đó, vì mới cưới và quá bí bách mà chúng tôi có hơi “mạnh tay”, tiếng giường rung vọng ra cả bên ngoài.

    (ĐSPL) – Lần đó, vì mới cưới và quá bí bách mà chúng tôi có hơi “mạnh tay”, tiếng giường rung kèn kẹt vọng ra cả bên ngoài. Bố tôi đằng hắng đánh tiếng, vợ tôi ngượng quá đẩy vội tôi ra...

    Tôi năm nay 27 tuổi, mới kết hôn được 5 tháng. Mọi sự diễn ra tốt đẹp khi tôi lấy được em, cô vợ xinh đẹp, nết na và cả hai đều có công ăn việc làm ổn định. Duy một điều khiến cả tôi và em phải khốn khổ vì “chuyện ấy”.

    Chẳng là nhà tôi hơi bé, lại là nhà cấp 4 ở quê. Cả gia đình gồm bố mẹ, tôi và em trai sống chung trong một căn nhà ngói 3 gian. Chị gái đã lấy chồng xa. Tôi lấy vợ thì bố mẹ ngăn riêng cho thành một căn buồng ở góc bên trái. Còn bố mẹ và thằng em nằm bên ngoài.

    Căn buồng có vẻ kín và cũng mát mẻ vì được ngăn bằng gỗ, nhà mái ngói cao và có làm trần. Tuy nhiên, đó lại là sự bất tiện lớn mỗi khi vợ chồng tôi muốn gần gũi nhau.

    Lần đó, vì mới cưới và quá bí bách mà tôi có hơi “mạnh tay”. Tiếng giường rung kèn kẹt vọng ra cả bên ngoài. Bố tôi nghe thấy đằng hắng đánh tiếng, vợ tôi ngượng quá đẩy vội tôi ra... Tôi hiểu nỗi khổ của cô ấy khi mới về làm dâu, sáng dậy không dám ngẩng mặt lên nhìn ai vì vụ tối qua.

    Đang lúc cao trào thì đột nhiên thằng em tôi gõ cửa phòng ầm ầm. Vợ chồng tôi cuống cuồng tìm quần áo bận lại. Ảnh minh họa.

    Từ đó, mỗi khi “giao ban” là cả vợ chồng đều phải nhét cái khăn vào miệng và nín thở. Chuyện kể ra thì thật bi hài nhưng cả hai chúng tôi chẳng biết còn cách nào cả. Bạn bè gợi ý ra nhà nghỉ ở trung tâm huyện, chúng tôi đi được đúng hai hôm. Nhưng đi dạy, lương ba cọc ba đồng, thấy tốn kém quá vợ tôi không đồng ý nữa. Vậy là chúng tôi lại cặm cụi với nỗi lòng “giao ban nín thở”.

    Được khoảng 1 tháng thì tôi và cô ấy bàn cách lựa lúc cả nhà đi ngủ say rồi “hành sự” cho thoải mái hơn. Hai đêm đầu tiên mọi chuyện đều êm xuôi cả, nhưng đến lần thứ ba thì xảy ra sự cố dở khóc dở cười.

    Đang lúc cao trào thì đột nhiên thằng em tôi gõ cửa phòng ầm ầm. Vợ chồng tôi cuống cuồng tìm quần áo bận lại. Bố mẹ tôi thấy động cũng bật dậy bật điện sáng choang. Cả nhà kéo nhau vào đứng ở cửa phòng...

    Hóa ra nó mơ ngủ đập cửa gọi anh ra bắt trộm. Thế có khổ không cơ chứ. Thế là từ đó, mỗi khi hành sự là chúng tôi đều thon thót giật mình khi nghe bất cứ tiếng động nào.

    Chuyện chưa dừng ở đó. Hè vừa rồi, chị tôi có đưa hai cháu về nhà chơi. Không rõ chúng chơi kiểu gì mà đục khoét đúng hai cái lỗ, chiếu thẳng vào giường ngủ của chúng tôi. Không rõ đêm hôm chúng chơi kiểu gì mà sáng ra, khi cả nhà ngồi ăn cơm, chúng cứ thản nhiên kể vách vách chuyện chăn gối vụng trộm của chúng tôi đêm qua. Vợ tôi ngượng tím mặt vội ăn cho hết bát rồi lấy túi đi làm.

    Khốn khổ là thế, tôi và vợ dự định sẽ gom góp tiền mua nhà ở riêng. Thế nhưng lương ba cọc ba đồng thế này, đất đai lại đang lên giá, bao giờ mới góp đủ mua nhà. Bố mẹ tôi lại nghèo, nhà có mấy sào ruộng lấy đâu ra tiền giúp con.

    Vợ tôi chậc lưỡi bảo em chịu được nhưng tôi biết cô ấy cũng buồn tủi lắm. Lấy nhau 5 tháng rồi vẫn chưa có bầu. Chắc cũng do áp lực tinh thần quá nên khó.

    Theo mọi người tôi nên phải làm sao đây?

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/khon-kho-vi-moi-khi-giao-ban-la-phai-nin-tho-a80394.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    vtc.vn
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan