+Aa-
    Zalo

    Náo loạn nhà cửa vì sự vu vạ của mẹ chồng

    • DSPL
    ĐS&PL (ĐSPL) - Tôi không ngờ từ ngày em chồng đưa con về ở cùng mái nhà, gia đình tôi lại xảy ra nhiều chuyện đến mức này.

    Tôi không ngờ từ ngày em chồng đưa con về ở cùng mái nhà, gia đình tôi lại xảy ra nhiều chuyện đến mức này.

    Kết hôn 6 năm rồi nhưng tôi chưa một lần than phiền về cuộc sống ở nhà chồng. Cho dù không cần nói thì ai cũng hiểu, cuộc sống làm dâu chẳng hoàn hảo, dễ chịu chút nào. Nhưng thực tâm tôi luôn nghĩ, chỉ cần mình cố gắng, nỗ lực và thành tâm thì chắc hẳn mọi người sẽ hiểu và cảm thông.

    Chồng tôi có một em gái tên L, cô ấy kém tôi 3 tuổi, nhưng kết hôn sau chúng tôi 1 năm. Hiện giờ đã có 2 con, đứa lớn 4 tuổi, còn đứa bé gần 2 tuổi, vợ chồng mới chia tay. Cô ấy hiện đã chuyển về sống chung với mẹ và vợ chồng tôi.

    Trước khi em chồng về, mẹ có hỏi ý kiến chúng tôi, thì tôi nhất trí ngay, bởi đơn giản chỉ nghĩ, đó là nhà của mẹ, em gái không may thì chuyển về sống là đương nhiên. Vừa vui vẻ, gia đình lại có cơ hội cưu mang, chăm sóc nhau. Nhưng tôi không nghĩ lại có nhiều chuyện xảy ra như vậy.

    Việc mẹ chồng san sẻ tình cảm, săn sóc, chăm lo cho con gái và cháu ngoại, tôi cũng chẳng tị nạnh làm gì. Chỉ có điều, 3 đứa trẻ con trạc tuổi nhau, chơi cùng nhau thường xuyên xảy ra tình trạng chảnh chọe, tranh giành đồ chơi, khóc lóc, thậm chí còn đánh nhau nữa.

    Lúc nào cũng thấy tiếng em chồng đe đứa nọ, nạt đứa kia, tiếng khóc, tiếng hét, tiếng cười đùa của trẻ con…. nên nhà cửa lúc nào cũng ầm ầm, ồn ào vô cùng, cứ như một nhà trẻ vậy. Rồi chưa kể đến, ngôi nhà 50m2, chứa đến 7 người lớn nhỏ, ra vào đụng chạm nhau… càng khiến cuộc sống ngột ngạt hơn.

    Ảnh minh họa.

    Dạo gần đây, em chồng lại mất việc, nên cuộc sống của mẹ con cô ấy cũng khó khăn hơn rất nhiều. Chuyện ăn uống thì vợ chồng tôi có thể lo được, nhưng việc tiêu pha thì chúng tôi không thể giúp đỡ. Ban đầu là việc mẹ chồng lấy tiền ăn của cả nhà chi tiêu, mua sắm cho ba mẹ con, chưa đầy nửa tháng tiền ăn đã hết. Trước khi có mẹ con L, mỗi tháng tôi đưa 5 triệu để mẹ lo chợ búa cơm nước giùm, cả nhà 4 người ăn uống xông xênh.

    Có thêm 3 người tôi đã hiểu ý đưa 7 triệu nhưng chỉ được 10 ngày, nửa tháng, nhiều là 20 ngày là mẹ chồng đã báo hết. Thêm người là thêm chi tiêu, tôi hiểu điều đó và cũng không quản gì, nhưng một tháng, hai tháng thì vợ chồng tôi lo được chứ kéo dài như vậy thì ngoài khả năng của chúng tôi.

    Việc tôi chi tiền ăn của gia đình chỉ 7 triệu có lẽ khiến mẹ và em chồng phật ý, nên thành ra khó chịu. Suốt ngày bóng gió “đấy cũng kiếp đàn bà mà mẹ thằng Bi (tức là tôi) sướng thế, còn mẹ thằng Chuột (em chồng) thì khổ là vậy”. Rồi đụng cái là cáu gắt, quát nạt mấy đứa trẻ.

    Thực tâm mà nói, tôi hiểu, con trai tôi quen được nuông chiều nên cũng không biết nhường nhịn các em là mấy nên thường hay giữ đồ không cho em chơi cùng. Tôi cũng nhắc nhở con rồi, nhưng trẻ con, biết thế nào được. Vậy mà, mỗi lần 3 anh em nó chơi, em chồng hoặc mẹ chồng lại quát con trai tôi: “Đừng có cái thói ích kỷ như mẹ mày. Phải biết nhường em, lo cho em chứ”. Con tôi 4 tuổi, nào biết gì mà cứ chốc chốc lại lôi mẹ nó ra nói. Thậm chí nói không được, mẹ chồng còn thẳng tay đánh vào mông.

    Thì đã đành, cháu hư bà và cô dạy, tôi không quản, nhưng chỉ được đánh cảnh cáo cháu thôi. Đằng này có hôm tôi còn nhìn thấy 5 dấu ngón tay đỏ chót trên mặt con, cánh tay thì lằn đầy vết roi. Tôi xót lắm nhưng chẳng biết làm sao.

    Tôi cảm thấy mối quan hệ của tôi, mẹ chồng và L đã có vết rạn, chắc sẽ chẳng được như xưa. (Ảnh minh họa).

    Cách đây 3 hôm, con gái thứ 2 của em chồng ốm, tôi bận đi làm nên không đưa cháu đi khám được, song tôi đã đưa tiền để em gái và bố chồng đưa cháu đi. Ở nhà có mẹ chồng trông 2 đứa còn lại. Đến chiều về, tôi lại thấy con trai nước mắt nước mũi khóc, má sưng vù bầm tím. Hỏi thì mẹ chồng nói nó làm ồn khiến bé gái nhà em chồng giật mình khóc nên cô L đánh.

    Tôi xót con, góp ý với mẹ và em chồng, dù sao cháu cũng là trẻ con, nên răn dạy, chứ không nên đánh. Vậy mà mẹ chồng mắng tôi chiều con, xúi con đánh, quấy các em để mẹ con cô L phải đi. Nghe những lời mẹ nói thực tôi không thể chịu nổi.

    Tôi gọi chồng về, kể rõ mọi việc và nhất nhất đòi ra ở riêng. Nhưng anh ngăn, nói làm vậy mẹ và em sẽ nghĩ mình không muốn em và cháu về sống cùng. Còn chưa kể đến L sẽ nghĩ mình cảm thấy mẹ con nó là gánh nặng, mình không muốn cưu mang. Rồi anh nói cứ để anh lo, anh sẽ bảo mẹ và cô.

    Ý chồng đã vậy, tôi cũng đành chịu, nhưng tôi cảm thấy mối quan hệ của tôi, mẹ chồng và L đã có vết rạn, chắc sẽ chẳng được như xưa. Và còn sợ cứ ở chung như vậy, con trai tôi sẽ còn bị đánh, bị chửi nhiều thêm. Tôi nên giải quyết chuyện này như thế nào?

    Nguồn: Trí thức trẻ

    Xem thêm video:

    [mecloud]qSezNbWyPN[/mecloud]

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/nao-loan-nha-cua-vi-su-vu-va-cua-me-chong-a138025.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan