+Aa -
    Zalo

    Những bài thơ hay dành tặng thầy cô ngày 20/11

    • DSPL

    (ĐS&PL) - (ĐSPL) - Không quản sớm khuya, thầy vẫn miệt mài bên trang giáo án, say sưa với những bài giảng của mình, tận tình đưa các con đò sang sông.

    (ĐSPL) - Thầy cô-ngườ? nâng bước, dìu dắt chúng ta trên con đường đờ?. Không quản sớm khuya, thầy vẫn m?ệt mà? bên trang g?áo án, say sưa vớ? những bà? g?ảng của mình và tận tình đưa các con đò sang sông. 

    Báo Đờ? sống & Pháp luật x?n gử? tặng đến thầy cô những áng thơ hay nhân Ngày Nhà g?áo V?ệt Nam 20/11.

    Tuổ? thơ con gọ? thầy cô, bạc đầu con vẫn thưa cô lạy thầy

    Em vẫn thường nhắc đến mùa thu
    Bông cúc vàng cánh mềm như tuổ? nhỏ
    Bà? tập đọc năm nao em còn nhớ
    Dẫu bây g?ờ em đã b?ết làm thơ

    Đọc chữ O cô dặn phả? tròn mô?
    Chỉ vậy thô?, chao ô?, sao mà khó!
    Lỗ? tạ? con chuồn chuồn cánh đỏ
    Mả? rong chơ? nên em chẳng thuộc bà?

    Chỉ mỗ? chữ O em đọc sa?
    Dường như cô g?à đ? mấy tuổ?
    Đến kh? em h?ểu đ?ều đơn g?ản ấy
    Cô g?áo ơ?, tóc cô bạc hết rồ?!

    Em h?ểu, mỗ? sợ? tóc đổ? màu k?a
    Là một lớp ngườ? lớn lên và b?ết sống
    Mặt đất như trờ? xanh mơ mộng
    Bông cúc vàng nên buổ? sáng vô tư.

    Khở? đầu cho một chuyến đ? xa
    Lố? trường cũ thoảng hương cỏ mật
    Bà? tập đọc khóa bình m?nh thứ nhất
    Cả cuộc đờ? cô dõ? bóng theo em ...

    Thầy và chuyến đò xưa 

    Lặng xuô? năm tháng êm trô? 
    Con đò kể chuyện một thờ? rất xưa 
    Rằng ngườ? chèo chống đón đưa 
    Mặc cho bụ? phấn g?ữa trưa rơ? nh?ều 

    Bay lên tựa những cánh d?ều 
    Khách ngày xưa đó ít nh?ều lãng quên 
    Rờ? xa bến nước quên tên 
    G?ờ sông vắng lặng buồn tênh t?ếng cườ? 

    G?ọt sương rơ? mặn bên đờ? 
    Tóc thầy bạc trắng g?ữa trờ? ch?ều đông 
    Mắt thầy mòn mỏ? xa trông 
    Cây bơ vơ đứng g?ữa dòng thờ? g?an...

    GỬI VỀ CÔ GIÁO DẠY VĂN

    Có thể bây g?ờ cô đã quên em 
    Học trò quá nh?ều, làm sao cô nhớ hết 
    Xa trường rồ?, em cũng đ? b?ền b?ệt 
    Vẫn nhớ lờ? tự nhủ: sẽ về thăm. 

    Có thể bây g?ờ ch?ếc lá bàng non 
    Của ngày em đ? đã úa màu nâu thẫm 
    A? sẽ nhặt dùm em xác lá 
    Như em thuở nào ép lá g?ữa trang thơ ? 

    Ước gì... H?ện tạ? chỉ là mơ 
    Cho em được trở về chốn ấy 
    G?ữa bạn bè nố? vòng tay thân á? 
    Được vu?-buồn-cườ?-khóc hồn nh?ên 

    Em nhớ hoà? t?ết học đầu t?ên 
    Lờ? cô dạy: "Văn học là nhân học" 
    Và chẳng a? học xong bà? học làm ngườ?! 
    Chúng em nhìn nhau khúc khích t?ếng cườ? 
    Len lén chuyền tay gó? me dầm cuố? lớp 

    Rồ? g?ờ đây theo dòng đờ? xuô? ngược 
    Vị chua cay thuở nào cứ thấm đẫm bờ mô? 
    Những lúc buồn em nhớ quá - Cô ơ?! 
    Bà? học cũ chẳng bao g?ờ xưa cũ... 

    Ngườ? lá? đò

    Một đờ? ngườ?- một dòng sông...

    Mấy a? làm kẻ đứng trông bến bờ,

    "Muốn qua sông phả? lụy đò"

    Đường đờ? muốn bước cậy nhờ ngườ? đưa

    Tháng năm dầu dã? nắng mưa

    Con đò tr? thức thầy đưa bao ngườ?

    Qua sông gử? lạ? nụ cườ?,

    Tình yêu x?n tặng ngườ? thầy kính thương.

    Con đò môc- má? đầu sương,

    Mã? theo ta khắp muôn phương vạn ngày.

    Khúc sông ấy vẫn còn đây,

    Thầy đưa t?ếp những đò đầy qua sông.

    Thầy cô

    Thầy chính là những vì sao thắp sáng,

    Là đèn đường so? rạng lố? em đ?.

    Còn cô là ngườ? mẹ h?ền phú quý

    Mà trờ? dành để dạy dỗ chúng em

    Mỗ? năm chỉ có một lần

    Ha? mươ?, mườ? một, ngày dành Thầy- cô

    Học trò bao nét đ?ểm tô

    Khăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng

    Trờ? thu nắng đẹp tưng bừng

    Đứa thì hoa huệ, đứa thì cúc x?nh

    Tung tăng b?ểu lộ ân tình

    Bao ngày mệt nhọc Thầy- Cô dỗ dành

    Bây g?ờ, g?ờ phút mỏng manh

    Chúng em họp lạ?, kính cô, kính thầy

    Ngày vu? nhà g?áo sum vầy

    Mong thầy- cô khỏe, trồng ngườ? t?ếp sau.

    Thưa thầy

    Thưa thầy bà? học ch?ều nay

    Con bỏ quên ngoà? cửa lớp

    Dướ? gốc phượng g?à, nằm nghe ch?m hót

    Con hóa mình thành bướm và hoa

    Thưa thầy bà? tập hôm qua

    Con bỏ vào ngăn khóa kín

    Mả? lươn lờ theo từng vòng sóng

    Cá? ngã đ?ệu đà, cú trượt pat?n

    Thưa thầy bên ly cà phê đen

    Con đốt thờ? g?a bằng khó? thuốc

    Sống cho mình à không bao g?ờ mơ ước

    Mình sẽ là a?? Tô? sẽ là a??

    Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay

    Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng

    Thầy ngồ? bên bàn phẳng lặng

    Soạn bà? trong t?ếng ho khan

    Thưa thầy, cho là nhận: đ?ều g?ản đơn

    Sao con học hoà? không được

    Để bây g?ờ kh? con h?ểu được

    B?ết làm sao tạ lỗ? cùng thầy.

    Lờ? ru của thầy

    Mỗ? nghề có một lờ? ru
    Dở hay thầy cũng chọn ru khúc này
    Lờ? ru của g?ó màu mây
    Con sông của mẹ đường cày của cha

    Bắt đầu cá? tuổ? lên ba
    Thầy ru đ?ệp khúc quê nhà cho em
    Yêu rồ? cũng nhớ yêu thêm
    Tình yêu chẳng có bậc thềm cuố? đâu!

    Thầy không ru đủ nghìn câu
    B?ết con chữ cũng đứng sau cuộc đờ?
    Tuổ? thơ em có một thờ?
    Ước mơ thì rộng như trờ?, ngàn năm

    Như ru ánh lửa trong hồn
    Cá? hoa trong lá, cá? mầm trong cây
    Thầy ru hết cả mê say
    Mong cho trọn ước mơ đầy của em.

    Mẹ ru em ngủ tròn đêm
    Thầy ru kh? mặt trờ? lên mỗ? ngày
    Trong em hạt chữ xếp dày
    Đừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm

    Từ trong vòm mát ngô? trường
    X?n lờ? ru được dẫn đường em đ?
    (Con đường thầy ngỡ đô? kh?
    Tuổ? thơ lăn một vòng b? tớ? rồ?!)

    Hẳn là thầy cũng g?à thô?
    Hóa thân vào mỗ? cuộc đờ? các em
    Thì dù phấn trắng bảng đen
    Hành trang ấy đủ thầy đem theo mình

    THẦY 
    Cơn g?ó vô tình thổ? mạnh sáng nay 
    Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng 
    Cứ tự nhủ rằng đó là bụ? phấn 
    Mà sao lòng xao xuyến mã? không nguô? 
    Bao năm rồ? ? Đã bao năm rồ? hở ? Thầy ơ? ... 
    Lớp học trò ra đ?, còn thầy ở lạ? 
    Má? chèo đó là những v?ên phấn trắng 
    Và thầy là ngườ? đưa đò cần mẫn 
    Cho chúng con định hướng tương la? 

    Thờ? g?an ơ? x?n dừng lạ? đừng trô? 
    Cho chúng con khoanh tay cú? đầu lần nữa 
    Gọ? t?ếng thầy vớ? tất cả t?n yêu ... 

    LỜI CỦA THẦY

    Rồ? các em một ngày sẽ lớn 
    Sẽ bay xa đến tận cùng trờ? 
    Có bao g?ờ nhớ lạ? các em ơ? 
    Má? trường xưa một thờ? em đã sống 
    Nơ? đã đưa em lên tầm cao ước vọng 
    Vị ngọt đầu đờ? bóng mát ca dao 
    Thủa học về cá? nắng xôn xao 
    Lòng thơm nguyên như mù? mực mớ? 

    Dẫu b?ết rằng những tháng ngày sắp tớ? 
    Thầy trò mình cũng có lúc ch?a xa 
    Sao lòng thầy canh cánh nỗ? th?ết tha 
    Muốn gở? các em thêm đô? đ?ều nhắn nhủ 

    Một lờ? khuyên b?ết thế nào cho đủ 
    Các em mang theo mỗ? bước hành trình 
    Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên: 
    Sống cho xứng vớ? lương tâm phẩm g?á... 

    Rồ? các em mỗ? ngườ? đ? mỗ? ngã 
    Ch?m tung trờ? bay bỗng cánh thanh n?ên 
    Ở nơ? đâu: rừng sâu, b?ên g?ớ? khắp ba m?ền 
    Ở nơ? đâu có thầy luôn thương nhớ 

    Kh? thầy về nghỉ hưu 

    Cây phượng g?à treo mùa hạ trên cao 
    Nơ? bục g?ảng g?ọng thầy sao chợt thấp: 
    "Các con ráng… năm nay hè cuố? cấp…" 
    Chút nghẹn ngào… bụ? phấn vỡ lao xao. 

    Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào 
    Con nao nức bước vào trường trung học 
    Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc 
    Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao. 

    Ma? thầy về, sân trường cũ nằm đau? 
    Hay nỗ? nhớ lấp vù? theo cát bụ?? 
    Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủ? 
    Nhọc nhằn nào thầy gử? lạ? ngày sau? 

    Ma? thầy về, mùa gọ? nắng lên cao 
    Va? áo bạc như màu trang vở cũ 
    Con muốn gọ? sao lòng đau nghẹn ứ 
    Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơ?! 

    H.T(tổng hợp)

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/nhung-bai-tho-hay-danh-tang-thay-co-ngay-2011-a8258.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan