+Aa-
    Zalo

    Thư của một giáo viên gửi Bộ trưởng Giáo dục... vài chục năm sau

    • DSPL

    (ĐS&PL) - Lúc ấy, có thể tôi đã về với ông bà. Tôi thủ trước lá thư này, để ngài bộ trưởng khi ấy, nếu có ghé mắt đọc qua thì các nhà giáo tụi tôi cũng mãn nguyện - dù chẳng biết có tác dụng gì không?

    Lúc ấy, có thể tô? đã về vớ? ông bà. Tô? thủ trước lá thư này, để ngà? bộ trưởng kh? ấy, nếu có ghé mắt đọc qua thì các nhà g?áo tụ? tô? cũng mãn nguyện - dù chẳng b?ết có tác dụng gì không?

    Đó là những lờ? mở đầu trong một bức thư của một g?áo v?ên gử? Bộ trưởng G?áo dục sau và? chục năm nữa.

    Trước hết, ngà? phả? bảo thầy cô không dạy học trò nó? dố? và cấm ngặt không cho trẻ nó? dố?. Vì tô? thấy thờ? của tô?, trò nó? dố? ghê quá. Thử hỏ? bọn nó “nếu đ? trên đường lượm được t?ền, em xử lý thế nào, đứa nào cũng trả lờ? tỉnh bơ: em sẽ trả lạ? ngườ? mất (!?)”. Thử hỏ? câu khác “nếu em mớ? ăn hết nửa ổ bánh mì thì trống vào lớp, em sẽ tính sao?” đứa nào cũng trả lờ?: “em sẽ cất đ?, ra chơ?, ăn t?ếp (!?)”...

    Kế đến, ngà? đừng bảo thầy cô đánh g?á trò bằng cách cho k?ểm tra. Bở? k?ểm tra ưa đ? kèm vớ? “quay cóp”, “phao ph?ếc”, tốt nhất là vấn đáp. Đố? khẩu là cách tốt nhất để con ngườ? tỏa sáng trí tuệ và cũng là cơ sở để con ngườ? “lò?” ra cá? dốt! Thờ? của tô?, thấy nh?ều ông nọ bà k?a phát b?ểu cứ kè kè tờ g?ấy. Mất “bà?” là họ “tắt đà?”, thật tộ? ngh?ệp!

    (Ảnh m?nh họa)

    T?ếp theo, ngà? đừng bắt thầy cô hộ? họp quá nh?ều, chỉ kh? nào không họp thì không thể làm v?ệc được mớ? phả? họp. Chứ vớ? nhà g?áo chúng tô?, v?ệc họp quá nhàm chán. Nộ? dung các cuộc họp cứ lặp đ? lặp lạ?, nghe cho đỡ buồn lỗ ta?, xong, chẳng a? nhớ họp cá? gì! Ngà? cũng đừng bắt thầy cô làm các hồ sơ mà không a? muốn đọc, kể cả ngà?. Đó là cá? nạn phô-tô sáng k?ến k?nh ngh?ệm. Đó là những văn bản “b?ết rồ?, khổ lắm!”.

    Sau cùng là chế độ lương bổng. Một thầy cô dạy g?ỏ? (là thầy cô phả? được phụ huynh, học s?nh, đồng ngh?ệp công nhận, chứ không chỉ Ban g?ám khảo trong ngành công nhận) phả? được hưởng số t?ền xứng đáng mà mọ? ngườ? phả?… nể. Chớ thờ? của tô? chế độ thưởng kì cục lắm.

    Một g?áo v?ên g?ỏ? tỉnh thua cực xa một cầu thủ đá một quả bóng vào gôn đố? phương hay một cô có nụ cườ? đẹp trong cuộc th? hoa hậu. Còn lương  bình thường của thầy cô cũng phả? cao hơn anh thợ gạch hoặc phả? hơn thu nhập chị bán thịt heo ngoà? chợ. Có thế, g?áo dục mớ? đúng là “Quốc sách”.

    Theo Trí Thức Trẻ

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/thu-cua-mot-giao-vien-gui-bo-truong-giao-duc-vai-chuc-nam-sau-a11001.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan