Anh cũng xa lánh tôi vì nghĩ mình không thể có con, không muốn tôi phải chịu hèn, chịu khổ vì anh.
Cả ha? cùng đ? khám để t&?grave;m h?ểu r&ot?lde; nguy&ec?rc;n nh&ac?rc;n. Ban đầu, chồng khăng khăng là do t&oc?rc;?. Anh nó?, kh&oc?rc;ng thể nào tạ? anh được v&?grave; anh vốn kh&oc?rc;ng chơ? bờ?, có cuộc sống lành mạnh, vả lạ?, sức khỏe của anh đ? khám định k&?grave; là loạ? 1, kh&oc?rc;ng vấn đề g&?grave;. Tức là anh hoà? ngh? t&oc?rc;?.
Thật ra, trước áp lực của g?a đ&?grave;nh ha? b&ec?rc;n, t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng còn nghĩ được là do a? nữa. T&oc?rc;? mong mỏ? một đứa con lắm rồ? và cả ha? t&?acute;nh chuyện đ? khám ở một nơ? uy t&?acute;n. Anh đồng ý để t&oc?rc;? đ? khám vớ? h? vọng ha? vợ chồng sẽ phát h?ện ra đ?ều g&?grave; đó và có h? vọng sau mấy năm mong mỏ?.
Sau kh? khám, t&oc?rc;? thật sự sốc v&?grave; b?ết kết quả. Còn canh th&?grave; suy sụp hoàn toàn. Bác sĩ nó?, nguy&ec?rc;n nh&ac?rc;n là do anh, ch&?acute;nh anh là ‘thủ phạm’ kh?ến mấy năm qua chúng t&oc?rc;? kh&oc?rc;ng thể có con. Anh bị v&oc?rc; s?nh.
Từ ngày h&oc?rc;m đó anh buồn lắm. Anh trầm t&?acute;nh và &?acute;t nó?, có kh? còn hay m&ec?rc; sảng. Anh cũng xa lánh t&oc?rc;? v&?grave; nghĩ m&?grave;nh kh&oc?rc;ng thể có con, kh&oc?rc;ng muốn t&oc?rc;? phả? chịu hèn, chịu khổ v&?grave; anh. Có đ&ec?rc;m anh nằm khóc và nó? muốn t&oc?rc;? rờ? xa anh, đ? t&?grave;m hạnh phúc khác. Anh chấp nhận cuộc sống c&oc?rc; độc này v&?grave; &oc?rc;ng trờ? bắt anh phả? thế. Nghe anh nó? mà t&oc?rc;? xót xa trong lòng. T&oc?rc;? càng thương và y&ec?rc;u anh hơn. Trước g?ờ t&oc?rc;? y&ec?rc;u anh rất nh?ều. T&?grave;nh cảm của chúng t&oc?rc;? cũng s&ac?rc;u đậm v&oc?rc; cùng cho tớ? kh? lấy nhau. Vợ chồng mấy năm gắn bó mặn nồng, y&ec?rc;u thương ch?a sẻ vớ? nhau, chưa có đ?ều t?ếng g&?grave;. G?a đ&?grave;nh anh cũng đố? xử rất tốt vớ? anh, t&oc?rc;? làm sao có thể rờ? bỏ anh được. Đó kh&oc?rc;ng phả? t&?grave;nh thương mà là t&?grave;nh y&ec?rc;u thật sự. T&oc?rc;? muốn được ở b&ec?rc;n cạnh anh, y&ec?rc;u thương và chăm sóc cho anh dù t&oc?rc;? b?ết, kh&oc?rc;ng có con sẽ buồn lắm.
T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng đồng ý y&ec?rc;u cầu của anh kh? muốn t&oc?rc;? rờ? bỏ anh. T&oc?rc;? quyết t&ac?rc;m ở lạ? b&ec?rc;n anh, cũng t&?grave;m mọ? cách chữa trị có thể. Cứ làm để kh&oc?rc;ng phả? hố? hận. Mấy năm sau cũng kh&oc?rc;ng có kết quả g&?grave;. Chúng t&oc?rc;? cũng nó? vớ? g?a đ&?grave;nh về t&?grave;nh trạng của anh, mọ? ngườ? đều th&oc?rc;ng cảm và h?ểu cho hoàn cảnh của ha? đứa t&oc?rc;?. T&oc?rc;? cũng thương anh v&oc?rc; cùng.
Thoáng đấy mà đ&at?lde; 10 năm t&oc?rc;? chung sống vớ? anh tr&ec?rc;n danh nghĩa vợ chồng. Chúng t&oc?rc;? cứ h? vọng rồ? lạ? vụt tắt hết, chúng t&oc?rc;? cũng lu&oc?rc;n mong mỏ? có một đứa con n&ec?rc;n cố gắng phấn đấu rất nh?ều. Những năm tháng đó, anh b?ết sự h? s?nh của t&oc?rc;? n&ec?rc;n rất y&ec?rc;u thương và ch?ều chuộng t&oc?rc;?.
10 năm tr&oc?rc;? qua, t&oc?rc;? cứ sống b&ec?rc;n cạnh anh, động v?&ec?rc;n anh hết lòng. Ha? vợ chồng đ? làm và cũng t&?acute;ch cóp được kha khá. B&ac?rc;y g?ờ, bố mẹ kh&oc?rc;ng muốn chúng t&oc?rc;? cứ sống như vậy nữa, &oc?rc;ng bà muốn chúng t&oc?rc;? có con, và vợ chồng t&oc?rc;? quyết định x?n con nu&oc?rc;?.
Cuố? cùng anh cũng đồng ý, và chúng t&oc?rc;? quyết định đến trạ? trẻ x?n con nu&oc?rc;?. G?ờ đ&ac?rc;y, chúng t&oc?rc;? đ&at?lde; có một cháu nhỏ và cuộc sống g?a đ&?grave;nh rất hạnh phúc. T&oc?rc;? và anh y&ec?rc;u thương con như ch&?acute;nh con ruột của m&?grave;nh. T&oc?rc;? kh&oc?rc;ng hố? hận v&?grave; lấy anh, kh&oc?rc;ng hố? hận đ&at?lde; sát cánh cùng anh và cho tớ? g?ờ, t&oc?rc;? cảm thấy m&?grave;nh đ&at?lde; làm tròn trách nh?ệm, t&oc?rc;? y&ec?rc;u thương anh thật nh?ều! Đó ch&?acute;nh là t&?grave;nh y&ec?rc;u, là sức mạnh của hạnh phúc, t&oc?rc;? t?n vào đ?ều đó!
Theo Khám pháLink nguồn: https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/toi-da-song-10-nam-voi-nguoi-chong-vo-sinh-a880.html