+Aa-
    Zalo

    Trong tình yêu nghèo cũng là cái tội

    • DSPL

    (ĐS&PL) - (ĐSPL) - Không ai có thể nắm chặt tay cả ngày hay vắt tay lên trán cả đêm được, vì thế mà chưa bao giờ tôi cảm thấy thất vọng vì nhà mình quá nghèo cho đến khi gặp em.

    (ĐSPL) - Chẳng ai có thể nắm chặt tay cả ngày hay vắt tay lên trán cả đêm được, vì thế mà từ trước đến nay chưa bao giờ tôi nản lòng hay cảm thấy thất vọng vì gia đình mình quá nghèo cho đến khi gặp em.

    Tôi và em học chung trường đại học, em học khóa dưới, xinh đẹp, tinh nghịch và hồn nhiên. Lần đầu gặp em trong câu lạc bộ, tôi bị em hút hồn bởi nụ cười trong sáng ấy, em rất nhanh nhẹn trong công việc, hòa đồng với mọi người.

    Kỳ thi đến, câu lạc bộ tập trung nhiều hơn vào công tác giúp đỡ nhau cùng tiến lên. Khi đó, tôi được giao phụ trách hướng dẫn một em khoa dưới, ngay lúc đó em tiến đến bên tôi xin được tôi hướng dẫn. Vậy là 2 tháng cùng học, cùng giao lưu, tôi và em trở nên thân thiết hơn. Em nói “lúc ấy bỡ ngỡ quá, sợ bị phân vào các anh chị khó tính nên chỉ còn cách tự ứng cử về đội của anh. Vì chỉ có anh là dễ tính, thường xuyên giúp đỡ, cởi mở với các thành viên”. Những giờ học nhóm, những buổi ăn vặt, hay những lần xoa đầu gãi tai vì không hiểu bài của em khiến tôi nhớ mãi.

    Ảnh minh họa.

    Kỳ thi qua đi, nhưng tôi và em vẫn giữ thói quen cùng học, cùng chơi với nhau. Thời gian trôi đi, cũng sắp đến ngày tôi tốt nghiệp. Đúng vào thời gian đó, em chủ động tỏ tình với tôi, thế nhưng tôi đã từ dứt khoát từ chối em, không phải vì tôi không yêu em, mà hơn thế lúc nào tôi cũng muốn được ở bên em, chăm sóc cho em. Nhưng kể từ khi biết em là thiên kim tiểu thư tôi lại thấy mặc cảm trước em, tôi tự ti mỗi khi em đòi về nhà tôi chơi.

    Đó là lý do vì sao tôi khước từ tình cảm của em, vì sao tôi chịu đau khổ dằn vặt vì sợ không thể đem lại cuộc sống tốt đẹp cho em như em đang có hiện tại. Kể từ khi bị từ chối, em không còn gặp tôi nữa. Có lẽ nỗi đau của người con gái bị khước từ tình cảm khiến em trở nên lạnh lùng và ít nói hơn. Mỗi khi vô tình gặp tôi em chỉ lẳng lặng bỏ đi. Lúc đó tôi chỉ muốn níu tay em lại và nói “yêu em”, nhưng tôi không thể vượt qua rào cản của cái nghèo.

    Đêm nào hình ảnh em cũng hiện ra trong giấc mơ của tôi, khi tỉnh giấc xung quanh tôi luôn vang vọng tiếng em cười, nói. Tôi không biết mình quyết định như vậy là đúng hay sai. Có lẽ rồi em sẽ nhanh chóng quên tôi, và nỗi đau chỉ còn riêng mình tôi.

    BÌNH AN

    Nguồn: Người đưa tin

    Xem thêm video:

    [mecloud]s0PWXj1aDy[/mecloud]

    Link bài gốcLấy link
    https://doisongphapluat.nguoiduatin.vn/dspl/trong-tinh-yeu-ngheo-cung-la-cai-toi-a142056.html
    Zalo

    Cảm ơn bạn đã quan tâm đến nội dung trên.

    Hãy tặng sao để tiếp thêm động lực cho tác giả có những bài viết hay hơn nữa.

    Đã tặng:
    Tặng quà tác giả
    BÌNH LUẬN
    Bình luận sẽ được xét duyệt trước khi đăng. Xin vui lòng gõ tiếng Việt có dấu.
    Tin liên quan